Hách Thiệu Đình vốn định nói vài lời mỉa mai.

Nhưng nhìn thấy Giang Lan khiêm nhường, cung kính, lại thấy Hách Kiều đang ôm Tiểu Giang Thương với vẻ dịu dàng, ông cũng có phần dè dặt lại.

Ông không muốn con đường tình cảm của cô con gái út lại thêm trắc trở, đau lòng.

Ôn Mạn đúng lúc mang trà tới cho ông.

Dưới ánh đèn, ánh mắt bà dịu dàng, điềm đạm. Hai vợ chồng tình cảm sâu nặng, chỉ một động tác hay ánh nhìn cũng đủ hiểu lòng nhau. Thế nên lúc này, dù trong lòng có bao nhiêu bất mãn, Hách Thiệu Đình cũng đành tạm nén xuống. Những lời cay nghiệt định nói ra, cuối cùng chỉ còn là một câu bâng quơ:“Đến rồi à?