Cơ thể Hách Kiều khẽ cứng lại. Xa cách quá lâu, giữa họ dù sao cũng đã trở nên xa lạ phần nào. Cô có chút không tự nhiên, vừa tiếp tục giặt quần áo cho con, vừa nói:“Bình thường chủ yếu là cô giúp việc làm, chỉ khi nào không có cô ấy thì em mới tự tay làm. Giang Lan không kìm được nói:“Về sau nếu không có cô giúp việc, để anh làm. Dù anh chưa từng làm việc nhà bao giờ, nhưng trong lòng anh luôn cảm thấy — Hách Kiều vốn là cô gái mười ngón tay không dính nước xuân, sau này còn phải trở lại với vai trò một diễn viên điện ảnh — cô không nên bị vùi lấp trong những chuyện vặt vãnh của gia đình. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương