Hách Kiều im lặng một lúc.Cô nói: “Em không trách anh. Nhưng câu nói đó không hề khiến Giang Lan cảm thấy nhẹ lòng,Giọng anh vì thức đêm và hút thuốc mà trở nên khàn đặc: “Hách Kiều, em không trách anh…nhưng điều đó càng khiến anh thấy khó chịu hơn.Điều đó chứng tỏ… em không coi anh là chồng. Anh ngừng lại một lúc rồi hỏi: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương