Giang Lan sững người một lúc. Anh đưa tay mở ngăn kéo tủ đầu giường, lấy ra một chiếc hộp nhỏ — bình thường anh không dùng, nhưng lần này thì khác, bởi vì Hách Kiều sắp ra nước ngoài quay phim, tạm thời không thể mang thai. Sau đó, dưới ánh đèn mờ, anh nhìn gương mặt ửng hồng của cô. Anh không kìm được cúi sát tai cô thì thầm: “Bao giờ chúng ta mới sinh con đây? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương