Hách Kiều suy nghĩ vài phút, cuối cùng vẫn quyết định nằm ì trên giường. Cô không muốn chạy bộ! Nếu là trước đây, nghe Giang Lan nói muốn chạy bộ cùng, có lẽ cô đã háo hức mua sẵn cả đống đồ thể thao từ trước mười ngày, sáng sớm dậy sớm trang điểm kỹ càng chờ anh. Nhưng bây giờ thì không. Cô không còn muốn chiều theo ý anh nữa, mà muốn sống cuộc sống mà bản thân mong muốn. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương