Cha của Giang Lan im lặng một lúc. Rồi ông mở miệng nói:“Lan, từ nhỏ đến lớn con chưa từng khiến ba mẹ phải lo lắng điều gì. Dù là chuyện học hành hay sau này là sự nghiệp, con luôn làm tốt hơn người khác. Nhưng Lan à, tình cảm và hôn nhân lại là chuyện khác. Nhất là hôn nhân, không phải trò đùa. Tuy nói rằng chuyện này là giải pháp tình thế, nhưng ba mẹ vẫn hy vọng con có một cuộc hôn nhân hạnh phúc, chứ không phải chỉ cưới để đối phó, rồi ai sống đời nấy. Giang Lan có chút xúc động:“Ba, con thật lòng thích cô ấy. Cha Giang khẽ thở dài:“Nhưng bây giờ cô ấy có thật lòng thích con không? Nếu sau khi cưới mà cuộc sống không như ý, con sẽ làm thế nào? Giang Lan trấn an ông:“Con sẽ nhường nhịn Hách Kiều. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương