Nếu như trước đây, cô không yêu Giang Lan nhiều đến thế, thì có lẽ bây giờ cô cũng sẽ vui vẻ chấp nhận cuộc hôn nhân này, rồi từ từ xây dựng nó. Dù sao thì điều kiện của Giang Lan ở thành phố B này cũng thuộc hàng hiếm có khó tìm. Nhưng vì cô đã từng yêu, nên cô biết cảm giác ấy là như thế nào. Vì vậy, nếu kết hôn lúc này… thì chỉ là miễn cưỡng mà thôi. Giang Lan vẫn chưa rời đi ngay, anh chống một tay làm điểm tựa, tay kia nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt cô, ánh mắt anh tràn đầy lưu luyến — anh biết rõ, bây giờ mình thực sự đã thích cô ấy. Tất cả những điều anh nói về “kết hôn vì đối phó dư luận”, chỉ là một cái cớ. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương