Sau khi ông cụ Giang hỏi xong câu đó— Cha của Giang Lan nhìn sang mẹ Giang, cố gắng tìm lý do hộ con trai:“Bọn nhỏ không phải đã có nền tảng tình cảm rồi sao? Nhanh một chút cũng bình thường thôi. Hơn nữa ở nơi đó cũng chẳng có gì để giải trí cả! Mẹ Giang lại không đồng tình:“Rõ ràng là Giang Lan nửa ép buộc người ta! Ông cụ Giang tiếp lời:“Vậy chẳng phải càng phải chịu trách nhiệm à? Hai người còn không mau chuẩn bị sính lễ, đến nhà họ Hách mà cầu hôn? Lỡ đâu hai đứa nó từ trên núi trở về, bụng đã có rồi thì sao… Trên núi làm gì có cửa hàng tiện lợi 24/7! Cha Giang ôm trán:“Ba à, ba định nhốt hai đứa nó ở đó mấy tháng sao? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương