Hách Kiều thật ra cũng không muốn nấu cơm, nhưng giờ cô biết không thể trông cậy gì vào Giang thiếu gia. Nghĩ lại thấy buồn cười, chắc anh ta tìm Tống Thanh Thanh là để kiếm một “bảo mẫu về hầu hạ – đúng là hợp nhau. Cô vo gạo, lấy ra một ít thịt muối thái lát, thêm ít rau xanh. Muốn nhóm lửa thì cần bật lửa. Cô hỏi Giang Lan, nhưng anh không cho. Anh nói:“Trừ khi em cho tôi ăn cùng.” Hách Kiều cười lạnh:“Chúng ta mỗi người nấu phần của mình.” Giang Lan khoanh tay:“Vậy thì cùng nhau nhịn đói nhé!” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương