Diêu Tử An vừa nói xong, cả căn phòng bao trùm trong im lặng.

Có người đẩy nhẹ anh ta: “Tử An, cậu đừng nói nữa! Mau đi đón vợ về đi! Chúng ta là đàn ông, đừng chấp phụ nữ, có đúng không?

Diêu Tử An say bí tỉ, lưỡi líu lại.

Anh ta vẫn cố chấp, không tin là phải thế: “Lão tử chỉ chơi một người phụ nữ thôi, Bạch Vi còn không dám lên tiếng, dựa vào đâu mà Ôn Mạn, một người ngoài, lại dám quản? Cô ta dựa vào thế của ai?

Xung quanh càng im lặng hơn.