Anh trai cô ấy lúc đó cố ý giả bộ bày ra bộ dáng hung tợn, cảnh cáo cô ấy cần phải ở yên trong phòng, tuyệt đối không được đi ra ngoài. Nhưng tiếng ồn ào ngoài phòng khách vẫn có thể loáng thoáng truyền vào, cô ấy đã vô cùng sợ hãi, âm thanh bên ngoài mãi không dứt, cô ấy thừa nhận mình là một người nhu nhược, vô cùng sợ hãi bản thân sẽ bị đưa trở về căn nhà đó. Qua một hồi lâu, thanh âm bên ngoài dần dần biến mất, không có cha, mẹ hay anh trai, ngay cả những người kia đều không thấy ở trong phòng khách. Trong phòng khách rõ ràng mở đèn, ánh sáng chói mắt nhưng cô ấy chỉ cảm nhận được bóng đen vô tận. Cô ấy có chút sợ hãi, cô ấy liền mở cửa ra, nhưng lại không biết mình có thể đi đến nơi nào. Cô ấy đạp xe đạp, xuyên qua từng đường lớn ngõ nhỏ ở thành phố B, bất tri bất giác liền đến dưới lầu nhà Giang Hàn Đinh. Cô ấy lấy di động ra, gọi điện thoại cho Giang Hàn Đinh. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương