Tô Dư nằm cạnh cô ấy, khẽ hỏi: “Làm sao vậy? Hôm nay nhìn cậu mệt mỏi thế.

“Đúng vậy, gần đây tớ rất mệt. Lâm Tiện Dư bổ sung: “Là nhọc lòng.

Tô Dư khẽ thở dài cũng cảm thấy tức giận: “Cậu đừng để ý tới những người đó, bọn họ vốn dĩ không biết tình huống cụ thể, chỉ biết cứ mở miệng là bắt đầu mắng chửi người khác.

Lâm Tiện Dư nghe Tô Dư nói xong thì mỉm cười, quay đầu nhìn Tô Dư: “Hôm nay cậu nói cậu tiếp nhận vụ án của Lộ Thần? Cô ấy nhíu mày: “Vì sao cậu lại muốn nhận vụ án của nó? Chưa nói đến việc nó bắt cóc cậu, cậu là người bị hại của vụ án này, cậu tiếp nhận vụ án vốn cũng không phù hợp trình tự.

Tô Dư cười nói: “Thật ra vốn không có trình tự gì bởi vì kiểm sát viên khẳng định sẽ không khởi tố lại.