Lục Du Châu vội vàng mặc áo khoác vào, còn nói đùa: “Không chỉ có 'phú nhị đại' không đâu.” “Vậy còn có cái gì nữa? “Những kẻ muốn dụ dỗ 'phú nhị đại'.” Mẹ Lục vừa tức nhưng cũng không nhịn được cười: “Con mau cút về mau, người trong nhà tới rồi. Đúng rồi, con ăn mặc đàng hoàng một chút cho mẹ, nếu con biểu hiện tốt, mẹ sẽ không đánh con. Lục Du Châu dùng ngón chân suy nghĩ cũng biết đây là mở đầu cho việc đưa lợn nái béo về nhà đi xem mắt, nhưng hết lần này đến lần khác anh ta đều không có dũng khí phản kháng, nghĩ vậy liền cười vui vẻ cầm đồ đạc đi về nhà. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương