Hoắc Nhiên ôm cô, cúi đầu yên tĩnh nhìn cô, ý cười tràn ngập trong đôi mắt, anh nhẹ nhàng nói khẽ bên tai cô: “Bởi vì anh nhớ em. Anh đang trả lời câu hỏi vừa rồi của cô. Cô hỏi anh sao lại tới đây? Anh nói, bởi vì anh nhớ cô. Lục Du Châu và Lâm Tiện Dư đối với việc đến đột ngột của Hoắc Nhiên tỏ ra rất bất ngờ. Lâm Tiện Dư cầm ly milkshake, cắn thìa, đầu óc choáng váng: “Anh không phải đã về quê ăn tết rồi sao? Sao lại còn xuất hiện ở chỗ này? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương