Đám phóng viên bên ngoài còn đang chờ đợi thu hoạch tin tức trực tiếp, đám người càng ngày càng rộn ràng nhốn nháo. Tô Dư quay đầu lại nhìn thoáng qua, gió lạnh thổi tới, mang theo sự hiu quạnh của mùa đông. Cô thầm nghĩ, Tạ Thân đúng thật không phải là người tốt, thậm chí có thể nói anh ta chính là kiểu tra nam mà đa số phụ nữ đều ghét. Nếu nhìn từ bên ngoài, anh ta hoàn toàn có động cơ giết người, hơn nữa còn có chứng cứ, nhân chứng, vật chứng, nhưng không ai có thể nghĩ ra rằng Thịnh Vãn không phải bị anh ta đâm chết, không có ai có thể đoán trước được mọi chuyện sẽ xảy ra như vậy. Hoắc Nhiên cắm chìa khóa khởi động xe, anh liếc Tô Dư một cái, nhàn nhạt mở miệng: “ Em đã nhìn thấy sự thật, em cũng đã cho rằng đấy là sự thật nhưng cuối cùng sự thật chân chính lại không phải như vậy. Mấy ngày tiếp theo, Tô Dư và Hoắc Nhiên đều bận rộn với phân công của tòa án, với những vụ án như thế này thì luật sư không thể từ chối, mỗi luật sư đều có sự công cố định, đến cuối năm còn tồn đọng vài vụ án nhỏ Hoắc Nhiên và Tô Dư cần phải thực hiện công tác thu thập bằng chứng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương