Khuôn mặt Hoắc Nhiên đầy lạnh lùng, đôi mắt đen trong veo, tầm mắt sắc bén. Anh nhìn chằm chằm vào chánh án và nói: “Chánh án, xin hãy cho tôi ba phút. Kiểm sát viên đã nhìn thấy bóng dáng cao lớn của Hoắc Nhiên từ xa nên cũng đi theo sau, nghe thấy lời nói của Hoắc Nhiên thì cười lạnh một tiếng rồi ngăn lại: “Chánh án, phải tuyên án ngay thôi... Hoắc Nhiên: “Tôi có chứng cứ mới. “Ngay lúc này không thể đưa chứng cứ mới ra được! Chánh án nhíu mày thật sâu, cô ấy có hơi không kiên nhẫn, nhưng nhìn qua đồng hồ thì vẫn còn năm phút nữa. Giọng cô ấy lạnh lùng: “Luật sư Hoắc, tôi cho anh ba phút, nhưng anh phải biết rằng cho dù anh có đưa ra chứng cứ mới thì cũng sẽ không hợp pháp, tòa án sẽ không lấy chứng cứ lần này, anh cũng không thể thay đổi kết quả của phiên tòa này. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương