Trong Trữ Tú cung, Nguyên Cận không dám nhìn thẳng vào mẫu hậu Nguyên Thiên Thiên , người giờ đây đã tiều tụy đến mức không còn hình người. Nguyên Thiên Thiên thở thoi thóp, yếu ớt mỉm cười với hắn:“Cận nhi , phụ hoàng con đâu rồi? “Phụ hoàng dạo này bận chính sự, ngay cả thời gian ngủ cũng không có. Chờ thiên hạ yên ổn rồi, nhất định người sẽ đến thăm mẫu hậu đầu tiên. Nguyên Thiên Thiên cười khẩy, như thể nghe thấy một câu chuyện hoang đường:“Phụ hoàng con… sẽ không đến gặp ta đâu. Nàng hiểu người chồng của mình hơn ai hết. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương