Tại Chương Hoa Cung, Yến Thục Ngọc đang lười biếng thưởng trà. Nàng cảm thấy trước đây mình nghĩ quá nhiều nên mới luôn cho rằng Thái tử muốn hại nàng. Những ngày gần đây trong cung, cuộc sống an nhàn sung sướng, thậm chí còn thoải mái hơn cả ở Phượng Tảo Cung. Xem ra, làm Thái hậu cũng chẳng phải chuyện xấu. “Bệnh của Âu Dương lang trung thế nào rồi? Yến Thục Ngọc hỏi với giọng uể oải. “Khởi bẩm Thái hậu nương nương, Âu Dương lang trung đã khá hơn rồi, hiện tại không còn sốt nữa, trên lưng có vài chỗ bắt đầu kết vảy, không thấy mưng mủ. Một cung nữ kính cẩn thưa. “Ồ? Vậy các ngươi nói gì với quận chúa Hàm Thu? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương