Viêm Tu Vũ quỳ ngoài cung, còn Yến Thanh Ca thì cũng không nhàn rỗi gì. Tuy thân là mệnh phụ, không cần giống các đại thần quỳ suốt bảy ngày bảy đêm trước cổng cung, nhưng các nàng vẫn phải theo hoàng hậu đưa tiễn linh cữu hoàng đế, gào khóc suốt dọc đường tiễn đưa. Cách khóc của mệnh phụ cũng khác với đám đại thần. Đại thần đông người, chỉ cần tụ lại, mặt mày bi ai là được rồi. Dẫu sao đàn ông mà khóc đến thế cũng đã là hiếm, nếu còn phải vừa la vừa gào thì lại thành lố bịch. Còn mệnh phụ thì khác, phải khóc sao cho có “hoa lệ”, mới thể hiện được lòng trung với đế vương đã khuất. Gần như mệnh phụ nào cũng nắm vững kỹ năng “khóc tang”, Yến Thanh Ca cũng không ngoại lệ. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương