Viêm Tu Vũ vừa nhận được tin liền lập tức dẫn các con quay về. Cuộc sống ở trang viên ngoài thành tuy ung dung khoan khoái, mùa xuân lại có muôn điều thú vị, nhưng dẫu sao cũng không bằng chuyện chính sự quan trọng hơn. “Cữu cữu ta an toàn, không có gì đáng ngại. Nhưng Thái tử làm thế, nhất định là có mục đích gì đó. Yến Thanh Ca vẫn chưa rõ Thái tử đang toan tính điều gì, trong lòng thấp thỏm không yên. “Đừng lo lắng. Sư phụ tự biết nặng nhẹ. Người đã nói sẽ không sao thì nhất định sẽ không sao. Nếu có nguy hiểm thật, trong thư nhất định sẽ nói rõ, kêu ta đi cứu người rồi. Viêm Tu Vũ còn tin Lạc Nghị hơn cả bản thân Yến Thanh Ca . Hai vợ chồng tựa sát nhau, Yến Thanh Ca nắm lấy tay Viêm Tu Vũ, khẽ nói: “Mong là vậy. Bởi vì hành động bất ngờ của Thái tử, Yến Thanh Ca không kìm được mà sai người khắp nơi dò la tin tức, muốn tìm ra lý do thật sự khiến Thái tử hành động như vậy thì mới yên lòng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương