Mãi cho đến khi tên thái giám rời đi, Yến Thanh Ca và Viêm Tu Vũ vẫn như ở trong mộng, không thể ngờ chuyện như vậy lại thực sự xảy ra.

“Gọi ta lĩnh chỉ lập tức nhậm chức, làm Đại tướng quân binh mã kinh sư, thống lĩnh đại doanh kinh đô cùng cấm vệ quân, trấn áp dân lưu vong, giữ vững an nguy! Viêm Tu Vũ lặp lại một lần nữa nội dung trong thánh chỉ, hàng mày tuấn tú nhíu chặt.

Yến Thanh Ca nắm chặt tay hắn: “Huynh à! Chẳng lẽ trong kinh đã nguy đến mức này sao?

Nàng luôn cảm thấy chuyện này có điều mờ ám. Trong kinh có quá nhiều người đủ tư cách lãnh binh, huống hồ phủ Ninh vương từ trước đến nay chưa từng hòa thuận với hoàng cung, thế nào cũng không thể đến lượt Viêm gia.

Viêm Tu Vũ cũng mang dáng vẻ trầm tư, trái lại còn an ủi nàng: “Thời điểm này là chiến thời, vì dân chúng trong kinh, ta phải ra trận giữ thế trước.