Trong sân, Viêm Uyển Nhi vẫn còn cười khúc khích, chơi trò trốn tìm với A Mãn, hoàn toàn không biết chỉ mới lúc nãy, cuộc đời nàng suýt nữa đã rẽ sang một ngã rẽ khác, rơi vào vực sâu muôn trượng, không đường quay lại. Chơi đến mồ hôi đầm đìa, nàng kéo A Mãn đang chạy hết nổi, thở hổn hển chạy vào nhà, giọng non nớt vang lên:“Mẫu thân ơi, người ra chơi với tụi con đi! “Mẫu thân nhìn các con chơi là được rồi. Yến Thanh Ca dịu dàng cười, ngắm khuôn mặt ngây thơ trong sáng của con gái. “Người mẫu thân giờ đang mang thai, không được chạy nhảy linh tinh, để phụ thân chơi với các con. Viêm Tu Vũ nắm tay Yến Thanh Ca , dắt nàng ra ngoài:“Nàng chỉ cần đứng bên cạnh nhìn thôi. Nhìn cả nhà quây quần hạnh phúc như vậy, Yến Thanh Ca chẳng hối hận chút nào với lựa chọn của mình. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương