“Con biết lỗi rồi!Nguyên Cận “phịch một tiếng quỳ rạp xuống lối đá, khẩn thiết cầu xin Thái tử.

Tuy danh nghĩa là đứa con được sủng ái nhất, nhưng hắn vốn không có quyền tự tiện vào thư phòng Thái tử, đành phải chọn cách chặn đường trên lối đi để gặp người.

Từ lần Yến Thanh Ca bước chân vào Trữ Tú cung đến nay, đã nửa tháng Thái tử không đến gặp Nguyên Cận . Trái với trước đây, dù bận rộn đến đâu thì cùng lắm hai ngày Thái tử cũng sẽ kiểm tra bài vở của hắn một lần. Nguyên Cận và cả Nguyên Thiên Thiên đều rõ: Thái tử đã không còn ưu ái hắn nữa.

Trong cung này, nếu muốn sống yên ổn thì chỉ có thể dựa vào sự sủng ái của người đứng đầu. Mẹ con họ bàn đi tính lại, cuối cùng mới nghĩ ra cách chặn đường giữa đường như vậy.

Thái tử chỉ lạnh nhạt liếc nhìn Nguyên Cận . Nguyên Thiên Thiên thấy ánh mắt Thái tử lạnh lùng, tim lập tức chùng xuống, trong lòng mắng Yến Thanh Ca không tiếc lời! Nếu không phải Yến Thanh Ca cố ép Nguyên Cận dẫn nàng vào Trữ Tú cung, thì con nàng sao có thể bị Thái tử ghét bỏ? Giờ hay rồi, Thái tử không trách Yến Thanh Ca , lại quay sang lạnh nhạt với hai mẹ con nàng.