Việc cả nhà Thái Phượng được giải thoát khỏi thân phận nô tỳ đã gây nên một trận sóng gió trong toàn bộ phủ họ Yến. Dưới hành lang Hàn Hữu Cư, hai bà mụ đang ngồi tắm nắng vừa tán gẫu. Hôm nay Yến Tùng Niên ra ngoài thăm bạn, Oanh di nương và Liễu di nương thì bế Yến Nhuận Tâm sang chỗ Sở di nương chơi, còn Thái Phượng thì đã dọn sang ở tại Đào Hương Viên, chẳng ai quản thúc các bà lão này, tiện thể rảnh rỗi tán chuyện. “Ta nói rồi mà, con bé Thái Phượng này nhìn mặt đã thấy có phúc, giờ hay chưa, cả nhà nó đều được hưởng phúc theo, một bà lão vỗ đùi cảm thán. “Xì, bà mà ghen tị thì bảo cháu gái bà cũng đi hầu hạ lão gia xem có hưởng được phúc thế không, bà kia cười khẩy. Bà đầu tiên nghe xong không vui: “Con mụ già này, nói năng linh tinh gì thế? Cháu gái ta đã định thân rồi, để nhà trai nghe được không khinh nó mới lạ! Ta không rách miệng bà mới lạ! Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương