Tiệc gia yến kết thúc sớm, thức ăn chỉ tạm được, Yến Thanh Ca cũng không ăn nhiều. Sau khi trở về Thanh Tinh Viện, nàng không vội đi ngủ mà ngồi trong phòng ấm áp, uống trà ăn điểm tâm. “Bánh hạt dẻ này làm ngon thật. Nàng mỉm cười nói với Như Ý: “Người trong bếp còn vất vả vì ta cả đêm ba mươi Tết, thưởng mỗi người hai lượng bạc. Như Ý cười tươi: “Vâng! Nô tỳ đi ngay. Đang nói thì bên ngoài bỗng truyền đến tiếng ồn ào. Như Ý nói: “Để nô tỳ ra xem có chuyện gì. Chẳng bao lâu sau, nàng quay lại, dẫn theo hai nha hoàn. Một người quần áo xộc xệch, mặt còn có mấy vết thương rớm máu, người kia mới khoảng mười bốn, mười lăm tuổi, cả hai mặt mày đầm đìa nước mắt, không biết đã gặp phải chuyện gì. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương