Nhà họ Yến hiện tại có thể đếm được tám vị chủ tử và di nương. Trong tám người này, trừ cặp song sinh cùng mẹ sinh ra là Oanh di nương và Liễu di nương, cùng với tiểu hài tử còn đang bế ngửa là Yến Nhuận Tâm chẳng hiểu chuyện gì, thì không một ai thật lòng hòa thuận với nhau. Ngay cả Hải di nương và Yến Thục Ngọc — hai mẹ con ruột thịt — cũng đều có tâm tư riêng. Thế nhưng, dẫu thế nào, tiệc gia yến đêm ba mươi Tết của nhà họ Yến vẫn không thể không tổ chức. Hôm ấy, khi trời chạng vạng, Yến Thanh Ca mới bắt đầu thay y phục chuẩn bị. Nàng mặc một bộ áo váy bông mới, vải gấm màu hồng phấn ngà thêu hoa văn chữ Phúc nối liền không dứt bằng chỉ bạc và chỉ hồng nhạt. Dưới ánh đèn, y phục như phát ra ánh sáng dịu dàng khó tả, vô cùng cuốn hút. Do thời tiết giá lạnh, nàng khoác thêm một chiếc áo choàng lông hồ trắng như tuyết, cổ áo cài khuy bằng vàng viền đá bích tỉ hồng phấn, toát lên vẻ sang quý không lời nào tả xiết. Ra khỏi cửa thì trời đã tối hẳn. Ban ngày mới vừa đổ tuyết, nhiều chỗ trong phủ chưa kịp quét dọn. Ánh đèn lồng hắt lên tuyết trắng, sáng rực cả một khoảng trời. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương