Yến Thanh Ca mặc áo thật dày, nằm bò trên bàn sách, ngẩn người. “Thanh Ca muội muội. Viêm Tu Vũ nhẹ nhàng gọi một tiếng, kéo nàng ra khỏi mớ suy nghĩ mông lung. “Ồ, huynh gọi ta có chuyện gì vậy? Yến Thanh Ca ngẩng hàng mi dài màu đen nhánh lên, đáp lại. Viêm Tu Vũ nói: “Mấy hôm nay Thủy Anh cứ hỏi ta bao giờ Bạch Lộc Thư Viện được nghỉ đông. Nếu muội rảnh thì viết cho nàng ấy một bức thư đi, báo rằng muội đã về rồi. Yến Thanh Ca gật đầu. Giờ cả hai đang ở trong thư phòng, viết thư rất tiện. Nàng kéo một tờ giấy đến, chấm bút vào mực, chỉ một lát đã viết xong. Vì phủ Trung Vương và nhà họ Lạc đều ở nội thành, đi lại rất thuận tiện, nên nàng lập tức sai người mang thư đi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương