“Cô tỉnh rồi. Nghe thấy giọng Hoàng tổng, Ninh Thời Diên lập tức quay đầu lại. Chỉ thấy ông ta đang ngồi trên sofa, trong mắt mang theo nụ cười đầy ý vị. “Nếu cô ngoan ngoãn một chút thì đã không bị đánh rồi, đúng không? “May mà không làm hỏng gương mặt xinh đẹp này, nếu không tôi cũng thấy tiếc lắm. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương