Dù Tạ Ngọc Phương đã trấn an, nhưng trong lòng Ninh Chi Nhu vẫn cực kỳ bất an. “Con biết rồi.”Ninh Chi Nhu cúp máy, thở dài thật sâu. Nếu biết trước Tạ Ngọc Phương không đáng tin như vậy, cô ta đã tìm cách khác rồi. Sắc mặt tái nhợt, Ninh Chi Nhu quay lại phòng xét nghiệm, vừa hay Long Gia Dự và Long Dương Diệu cũng đang đứng ở cửa. Thấy cô ta trở lại với bộ dạng kém sắc, hai người họ đều nảy sinh nghi ngờ. “Em về rồi.”Ninh Chi Nhu cố gượng cười, nặn ra một nụ cười yếu ớt. Long Gia Dự và Long Dương Diệu liếc nhìn nhau, từ ánh mắt đối phương đều đọc ra sự khó hiểu. Bởi họ không hề cảm nhận được chút cảm giác thân thiết nào từ Ninh Chi Nhu thứ cảm giác mà gia đình nên có. Nhưng kỳ lạ là, hai lần xét nghiệm ADN, kết quả đều cho thấy Ninh Chi Nhu có đến 99% quan hệ huyết thống với họ. “Kết quả có rồi.” Long Gia Dự lên tiếng. Nhưng anh không vội công bố ngay mà chăm chú quan sát nét mặt của Ninh Chi Nhu, mong tìm được sơ hở. Quả nhiên, đúng như anh dự đoán, khi nghe nói có kết quả, sắc mặt Ninh Chi Nhu lộ ra vẻ chột dạ. Ninh Chi Nhu nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, cố tỏ ra bình tĩnh:“Vậy... kết quả thế nào?” “Em đoán xem?”Long Gia Dự vẫn tiếp tục đánh đòn tâm lý. Nghe vậy, trong lòng Ninh Chi Nhu càng thêm hoảng loạn. Nhìn vẻ mặt Long Gia Dự, cô ta càng bất an hơn, chột dạ tới cực điểm. Chẳng lẽ Long Gia Dự đã phát hiện ra chân tướng rồi? Nếu vậy thì chẳng phải cô ta sẽ mất hết vinh hoa phú quý ư? Nhưng để đề phòng Long Gia Dự đang thăm dò, cô ta vẫn giả vờ ngây ngô:“Chắc giống kết quả lần trước thôi.” Nghe vậy, suy nghĩ trong lòng Long Gia Dự càng thêm phức tạp. Ninh Chi Nhu đoán đúng nhưng chính vì vậy mà anh càng hoài nghi hơn. Chưa kịp để Long Gia Dự tiếp tục truy vấn, Long Dương Diệu đã lên tiếng:“Kết quả xác nhận, em đúng là em gái của bọn anh.” Nhìn tờ kết quả xét nghiệm lần hai, trong lòng Long Dương Diệu dâng lên cảm giác áy náy. Hóa ra anh đã trách nhầm Ninh Chi Nhu, đối xử lạnh lùng với cô ta suốt thời gian qua. “Trước kia anh trách nhầm em, xin lỗi em.”Long Dương Diệu chân thành xin lỗi. Trong lòng Ninh Chi Nhu, cô ta thực ra rất muốn từ chối lời xin lỗi này. Nhưng vì muốn tiếp tục giữ thân phận đại tiểu thư nhà họ Long, cô ta chỉ đành tỏ ra rộng lượng. “Không sao đâu, em hiểu mà, anh có lý do riêng.”Ninh Chi Nhu nở một nụ cười yếu ớt:“Dù sao mọi người đã tìm kiếm em suốt bao nhiêu năm, bây giờ tìm được, có lo lắng cũng là chuyện bình thường.” “Chi Nhu, em thật hiểu chuyện.”Long Dương Diệu không nhịn được mà xúc động thốt lên, trong lòng càng thêm hối hận vì từng nghi ngờ cô ta. Rõ ràng là một cô em gái hiểu chuyện như vậy, anh lại nảy sinh thành kiến suốt một thời gian dài. anh còn tưởng Ninh Chi Nhu sẽ trách anh lạnh nhạt, ai ngờ cô ta lại rộng lượng đến khiến người ta xót xa. Nhưng mà, nếu Ninh Chi Nhu thực sự là em gái, vậy tại sao khi ở cạnh Ninh Thời Diên lại có cảm giác thân thuộc đến vậy? Rốt cuộc Ninh Thời Diên là ai? “Đã có kết quả rồi, vậy về thôi.”Long Gia Dự nói, nhưng trong lòng anh vẫn còn nghi ngờ. Dù sao bác sĩ này là do chính anh sắp xếp, chắc chắn không thể có sai sót. Xem ra, anh chỉ có thể điều tra theo hướng khác. Lúc này, Ninh Thời Diên hoàn toàn không biết Long Gia Dự vẫn nghi ngờ thân phận thật sự của cô. cô đã tới thôn Đào Nguyên, tìm đến nhà ông Đào. Mấy ngày không gặp, ông Đào cũng rất nhớ Ninh Thời Diên. Vừa thấy cô tới, ông Đào liền vui vẻ lấy ra một lọ đan dược mà mấy hôm nay ông luyện được:“Tiểu Thời, tới xem này.” Ninh Thời Diên rất đam mê y thuật, những thứ liên quan đến y học như đan dược lại càng khiến cô hứng thú. Bây giờ, thuốc men đều sản xuất bằng máy móc, những người biết luyện đan như ông Đào quý như gấu trúc vậy. Tới giờ, cô chỉ biết mỗi ông Đào là người luyện đan. “Vâng.”Ninh Thời Diên nhận lấy lọ đan dược, cẩn thận quan sát. Nhìn màu sắc và độ tinh xảo của viên thuốc, Ninh Thời Diên trầm trồ:“chú Đào ơi, nếu mang đám đan dược này đi đấu giá, chắc chắn sẽ có rất nhiều người tranh nhau mua.” Đan dược này ít nhất có thể bán với giá bảy con số. “Đấu giá?”Ông Đào nghe vậy liền cười khẽ, tỏ vẻ không mấy quan tâm. Ông đã chọn ẩn cư tại thôn Đào Nguyên, với ông tiền bạc chỉ là phù du. Hơn nữa, ông luyện đan không phải để kiếm tiền. “Chẳng phải chú luyện để đem đi bán sao?”Ninh Thời Diên sửng sốt. Trước đó, cô nghe từ Bạc Yến Lễ rằng sắp tới sẽ có một buổi đấu giá, nên cô tưởng ông Đào cũng muốn tham gia. “Đương nhiên không phải.”Ông Đào lườm cô, nói tiếp:“Tiểu Thời, ta nhớ mấy hôm nữa là sinh nhật con đúng không?” Nghe vậy, Ninh Thời Diên lập tức hiểu ra. Quả nhiên, ông Đào nói tiếp:“Đan dược này rất có lợi cho sức khỏe của con, coi như món quà sinh nhật chú tặng.” Khoảnh khắc đó, mắt Ninh Thời Diên bỗng đỏ hoe, một dòng ấm áp dâng lên trong tim. Những năm ở nhà họ Ninh, cô chưa từng cảm nhận được sự ấm áp như vậy. “cháu cảm ơn chú Đào.”Giọng cô hơi nghèn nghẹn. Là bác sĩ, cô thừa hiểu giá trị của loại đan dược này. Không ít quan chức, quý tộc đều khao khát kéo dài tuổi thọ, mà công dụng cơ bản nhất của đan dược này chính là kéo dài tuổi xuân. “Con bé ngốc, con là do ta trông lớn lên, trong mắt ta, con cũng như cháu gái ta vậy.”Ông Đào xoa đầu cô đầy yêu thương:“Tặng quà cho cháu gái là chuyện đương nhiên.” Ninh Thời Diên hít mũi đỏ hoe, ôm món quà vào lòng, rồi nhào vào lòng ông Đào làm nũng. Chợt nhớ ra mục đích mình đến đây, cô lấy ra một chiếc đồng hồ, đặt lên bàn rồi kể lại chi tiết cho ông nghe. “cháu đã kiểm tra rất kỹ rồi, bề ngoài đồng hồ không có vấn đề gì. Nhưng kỳ lạ là nó lại chứa độc tố.” Ý cô muốn nhờ ông Đào kiểm tra giúp lần nữa. Ông Đào đã lâu không gặp chuyện thú vị như vậy, lập tức nổi hứng. Ông cầm đồng hồ lên quan sát, chưa đầy một lúc đã có kết luận. “Người tặng đồng hồ này tâm cơ cũng sâu đấy.”Ông Đào cười nhạt, giải thích:“Xét về mặt kỹ thuật, đồng hồ này hoàn toàn bình thường.” “Nhưng vấn đề nằm ở chỗ kim đồng hồ đã bị ngâm độc.” Nghe vậy, Ninh Thời Diên lập tức bừng tỉnh. Không trách cô kiểm tra mãi không phát hiện ra, vì cô luôn cho rằng Bạc Anh Phạm tặng đồng hồ cho Bạc Yến Lễ chỉ để giám sát, nên không ngờ tới chuyện khác. Không ngờ, tâm tư của Bạc Anh Phạm lại độc ác đến mức đó:Tặng trầm hương thôi chưa đủ, còn ngấm ngầm hạ độc trong đồng hồ. “Tiểu Thời, tặng đồng hồ cũng mang ý nghĩa đó.”Ông Đào nói, cắt ngang dòng suy nghĩ của Ninh Thời Diên. cô hơi sững lại, rồi nhanh chóng hiểu ra ý của ông.