“Nếu bà còn tiếp tục làm loạn vô lý, tôi không ngại dùng vũ lực. Từ đầu đến giờ, Long Gia Dự vẫn luôn giữ thái độ lịch thiệp, bởi vì phẩm chất của anh không cho phép trực tiếp đuổi người. Nhưng nhìn Tạ Ngọc Phương cứ lằng nhằng không buông, anh cảm thấy cần phải để vệ sĩ ra tay. “Trả Chi Nhu lại cho tôi! – Tạ Ngọc Phương gào lên, ánh mắt hoảng hốt đầy sợ hãi. “Chẳng lẽ... cậu đã giết nó rồi? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương