Trời đã tối đen như mực, nhưng Ninh Chi Nhu vẫn chưa quay về.

Tạ Ngọc Phương chau mày, đi đi lại lại trong phòng, lo lắng vô cùng.

“Chi Nhu e là đã phải chịu không ít khổ sở rồi...

Không được, bà phải đích thân đến Long gia một chuyến!

Một lát sau, tại Long gia.