Đến khi Thế Sáng ngẩng đầu lên, trong mắt đã không còn vẻ khinh thường như trước, lúc này trái tim treo lơ lửng của Ninh Thời Diên cuối cùng cũng hạ xuống. Khóe môi cô khẽ cong lên, biết rằng Thế Sáng đã chịu nhượng bộ. “Lúc nãy cô nhắc đến Long gia, tôi mới sực nhớ ra—hai người của Long gia đang làm khách ở chỗ tôi. Nói rồi, Thế Sáng cố gắng nặn ra một nụ cười. “Có lẽ cô hiểu lầm rồi, tôi đâu có ý định làm gì họ, hai người bọn họ tự nguyện đến tổ chức mà. Nếu cô không tin, có thể theo tôi đến hỏi họ ngay bây giờ. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương