“anh có tấm lòng này là đủ rồi, mọi chuyện đã qua, không cần để trong lòng nữa. Thở dài một hơi, giọng nói của Thẩm Dao dịu dàng như nước, “Ngày tháng phải sống về phía trước, những chuyện đó em đã hoàn toàn không để trong lòng. “Nhưng anh thì thấy đau lòng. Cùng lúc đó. Tại tầng hầm của một tòa nhà bỏ hoang chưa xây xong. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương