“Dao Dao, Bạc Yến Lễ lòng dạ độc ác, anh không thể để em mạo hiểm được. Vừa vuốt ve mái tóc mềm mại của Thẩm Dao, Lê Minh Phàm vừa nhẹ giọng khuyên nhủ: “Ngoan ngoãn chờ anh về. “Minh Phàm, cho em đi cùng với anh đi, em đảm bảo sẽ không gây thêm phiền phức cho anh đâu. Vòng tay ôm lấy thắt lưng anh, Thẩm Dao ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, đôi mắt ngấn nước lộ vẻ nũng nịu, “Em không yên tâm để anh đi gặp anh ta một mình. Giọng nói mềm mại nhẹ nhàng như rót vào tai, len lỏi tới tận đáy lòng, ánh mắt Lê Minh Phàm tràn đầy sủng ái. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương