Tối qua, dường như Bạc Yến Lễ đã kìm nén quá lâu nên mới bộc phát dữ dội đến thế. Tần suất giữa hai người họ vốn chẳng phải thấp, nhưng sao người đàn ông này lại có thể sung sức đến như vậy? Suốt cả đêm, gần như họ chưa từng dừng lại. Mãi đến khi Ninh Thời Diên kiệt sức nằm lịm trên giường thiếp đi, mới cảm nhận được người đàn ông cũng nằm xuống bên cạnh mình. Theo bản năng cô nghiêng đầu, liền chạm phải đôi mắt sâu thẳm kia. Ninh Thời Diên kinh ngạc nhìn Bạc Yến Lễ: “Anh tỉnh rồi à? Khóe môi anh cong lên một nụ cười tà mị, Bạc Yến Lễ lập tức lật người, một lần nữa đè cô xuống. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương