Tạ Ngọc Phương không ngờ Ninh Hải Thiên lại còn quan tâm đến chuyện của Ninh Thời Diên, nhất thời không biết phải trả lời thế nào.

Nếu nói thật, hình tượng của Ninh Chi Nhu trong lòng Ninh Hải Thiên chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.Nhưng nếu nói dối, chỉ cần Ninh Hải Thiên điều tra sơ qua là có thể biết rõ chân tướng.

Tạ Ngọc Phương thở dài, dứt khoát đẩy hết trách nhiệm lên người Thẩm Dĩ Thần.

“Thẩm Dĩ Thần thích Chi Nhu, để theo đuổi con bé nên đã chia tay với Ninh Thời Diên.”

Nghe vậy, Ninh Hải Thiên hơi nhướng mày kinh ngạc.

Nhưng nghĩ đến bao năm nay nhà họ Ninh đã bỏ công bồi dưỡng Ninh Chi Nhu, ông ta cũng cảm thấy hợp lý.

“Thôi bỏ đi, từ nay đừng nhắc đến Ninh Thời Diên nữa.” – Ninh Hải Thiên càng thêm bất mãn với Ninh Thời Diên. – “Thủ tục đã làm chưa?”

“Vẫn chưa, mới chỉ cắt đứt quan hệ bằng lời thôi.” – Tạ Ngọc Phương thành thật đáp.

Ninh Hải Thiên trầm ngâm gật gù, rút điện thoại ra, gọi cho Ninh Thời Diên.

Đã cắt đứt thì phải làm cho dứt khoát.

Thấy hành động của ông ta, Tạ Ngọc Phương cũng không ngăn cản.Bà ta thầm nghĩ, để Ninh Hải Thiên tự mình vấp ngã mới biết rõ Ninh Thời Diên là hạng người gì.

Ninh Thời Diên không ngờ, vừa cúp máy với Tạ Ngọc Phương xong đã thấy điện thoại Ninh Hải Thiên gọi tới.

Ánh mắt cô trầm xuống, do dự không biết có nên nghe không.

Dù Ninh Hải Thiên chưa từng thật lòng quan tâm cô, nhưng ít nhất cũng từng hỏi han vài câu lấy lệ.

Nghĩ vậy, cô nhấn nút nghe.

Ngay sau đó, giọng nói lạnh như băng của Ninh Hải Thiên vang lên từ loa ngoài:“Ninh Thời Diên, hôm nay về làm thủ tục.”

“Thủ tục?” – Ninh Thời Diên ngẩn ra.

Ngay sau đó, cô hiểu rõ cái gọi là “thủ tục” mà ông ta nói là gì.

Khóe môi cô nhếch lên một nụ cười tự giễu.Cứ tưởng cuộc gọi này sẽ khác với Tạ Ngọc Phương, hóa ra cô lại nghĩ nhiều quá.

“Không phải mày muốn cắt đứt với nhà họ Ninh sao?” – Ninh Hải Thiên thản nhiên, chẳng thấy có gì sai. – “Đã muốn cắt đứt thì phải quay về làm cho xong.”

Nói xong, Ninh Hải Thiên thẳng lưng, chờ đợi Ninh Thời Diên xin lỗi cầu xin.

Nếu Ninh Thời Diên chịu mềm mỏng, ông ta cũng không ngại cho cô một cơ hội sửa sai.

Thế nhưng, Ninh Thời Diên lại dứt khoát đáp:“Được, tôi sẽ về ngay.”

Dù sao cô cũng chẳng còn chút kỳ vọng nào vào nhà họ Ninh, càng không mong đợi Ninh Hải Thiên sẽ nói lời níu giữ.

Ninh Hải Thiên không ngờ Ninh Thời Diên đồng ý sảng khoái như vậy, sắc mặt ông ta lập tức tối sầm, bực bội cúp máy.

Nhìn màn hình hiển thị kết thúc cuộc gọi, Ninh Thời Diên thở ra một hơi nặng nề.

Chỉ cần thủ tục hoàn tất, cô sẽ chính thức trở thành “người một mình” về mặt pháp lý.

Dù bao năm nay, cô vốn dĩ cũng chỉ là một mình.

Trong đáy mắt cô thoáng qua chút bi thương.Thứ tình thân mà người khác có được dễ dàng, đến lượt cô lại quý giá đến mức xa vời.

Buổi tối, thảm đỏ trước cửa nhà họ Long chật ních những chiếc siêu xe sang trọng.

Bạc Yến Lễ ngồi nhìn chiếc ghế trống bên cạnh mình, ánh mắt thâm trầm khó đoán.

Lẽ ra Ninh Thời Diên đã đồng ý đi cùng anh tham dự tiệc hôm nay, vậy mà chỉ để lại hai chữ “có việc” rồi mất hút cả ngày.

Đây là lần đầu tiên anh bị người ta cho leo cây.

Càng nghĩ, sắc mặt Bạc Yến Lễ càng lạnh lùng.

Mà Ninh Thời Diên lúc này chẳng hề hay biết, cô đã bị anh âm thầm ghi sổ.

Hiện tại, cô đang ở nơi làm thủ tục.

Ngay lúc nhân viên chuẩn bị đóng dấu, Ninh Hải Thiên cuối cùng cũng mở miệng:“Ninh Thời Diên, con xác định rồi sao?”

Ninh Thời Diên hơi ngừng tay, ngước mắt nhìn Ninh Hải Thiên, lạnh nhạt hỏi:“Ninh tổng, ông có chuyện gì?”

Bị cô gọi bằng cách xa lạ như vậy, sắc mặt Ninh Hải Thiên hơi cứng lại.

Trước đây, dù quan hệ giữa họ lạnh nhạt, ít nhất cô cũng còn gọi ông ta là “bố“.

“Ta cho con một cơ hội cuối cùng.” – Ninh Hải Thiên mím môi, làm ra vẻ ban phát từ trên cao. – “Chỉ cần con chịu cúi đầu, con vẫn sẽ là đại tiểu thư nhà họ Ninh.”

“Xin lỗi, cái danh đại tiểu thư đó, tôi không cần.”

Ninh Thời Diên khẽ cười, dứt khoát ký tên, rồi nhắc nhở nhân viên:“Có thể đóng dấu rồi.”

Nhân viên gật đầu, một con dấu đỏ chót được đóng xuống.

Ninh Thời Diên cầm lấy tờ giấy trắng mực đen ghi rõ việc đoạn tuyệt quan hệ.

“Từ giờ trở đi, tôi và nhà họ Ninh không còn liên quan gì nữa.”

Nói dứt lời, cô cũng không buồn liếc Ninh Hải Thiên lấy một cái, xoay người rời đi.

Nhìn đồng hồ, cô nhủ thầm: buổi tiệc bên nhà họ Long chắc đã bắt đầu rồi.

Không biết Bạc Yến Lễ có giận vì cô đến muộn hay không.

Trong đại sảnh nhà họ Long.

Lão gia nhà họ Long mặt lạnh như băng ngồi ngay ngắn ở ghế chủ tọa, lão phu nhân thì đang giúp Long Dương Diệu tiếp đón khách khứa.

Long Gia Dự cầm micro, chuẩn bị tuyên bố thân phận của Ninh Chi Nhu.

Trên lầu, trong phòng trang điểm.

Ninh Chi Nhu đã mặc đồ lộng lẫy, trên cổ và tai đeo những món trang sức đính đá quý màu tím vô cùng xa hoa.

Bên cạnh cô ta là một cô gái cũng mặc váy lộng lẫy không kém:“Chi Nhu, bộ váy này rất hợp với cậu.”

“Thật sao?” – Ninh Chi Nhu mỉm cười dịu dàng. – “Cảm ơn cậu, Nhiễm Nhiễm.”

Cô gái kia không ai khác, chính là thiên kim nhà họ Thượng Quan – Thượng Quan Nhiễm.

Nhà họ Long và nhà họ Thượng Quan vốn là bạn lâu năm, vì vậy Ninh Chi Nhu mới quen được Thượng Quan Nhiễm.

“Tôi nói thật mà.” – Thượng Quan Nhiễm liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, rồi hỏi:“Chi Nhu, chị gái cậu hôm nay có đến không?”

Những ngày gần đây, Ninh Chi Nhu đã không ít lần thêm mắm dặm muối kể xấu Ninh Thời Diên, khiến Thượng Quan Nhiễm có ấn tượng cực kỳ tồi tệ về cô.

“Nếu không có gì bất ngờ, chắc cô ấy sẽ tới.” – Ninh Chi Nhu nở một nụ cười gượng gạo. – “Không biết cô ấy có chúc phúc cho tôi vì đã tìm lại được gia đình không.”

Thượng Quan Nhiễm cười khẩy:“Cô ta ghen tỵ với cậu như vậy, sao có thể mong cậu hạnh phúc được?”

“Nếu là tôi, tôi tuyệt đối sẽ không mời cô ta đến tham dự.”

Nghe Thượng Quan Nhiễm nói xấu Ninh Thời Diên, trong lòng Ninh Chi Nhu thấy dễ chịu hơn nhiều, nhưng ngoài miệng vẫn giả vờ trách móc:“Nhiễm Nhiễm, dù sao cô ấy cũng là chị gái tôi, đừng nói vậy.”

Tuy nhiên, Thượng Quan Nhiễm không hề vì thế mà dừng lại, tiếp tục mỉa mai:“Cô ta biết rõ cậu thích Bạc Yến Lễ, vậy mà còn không biết xấu hổ bám lấy anh ấy.”

“Tôi thật tò mò muốn xem cô ta trông thế nào, mà có thể khiến Bạc Yến Lễ chú ý.”

Ninh Chi Nhu cúi đầu không đáp.

Bởi vì có một chuyện cô ta cố tình giấu Thượng Quan Nhiễm – về diện mạo thật sự của Ninh Thời Diên.

Cô ta cố tình để Thượng Quan Nhiễm tự mình “kinh ngạc” khi tận mắt chứng kiến.

“Xong rồi.” – Ninh Chi Nhu đứng dậy, mỉm cười với Thượng Quan Nhiễm. – “Đi thôi, đến giờ tôi ra mắt rồi.”

“Ừ.” – Thượng Quan Nhiễm gật đầu, cùng cô ta xuống lầu.

Ở giữa đại sảnh, các vị khách đang xôn xao bàn tán xem vị thiên kim nhà họ Long thất lạc năm xưa sẽ trông như thế nào.

Đúng lúc đó, tiếng giày cao gót vang lên lách cách, rõ ràng vang vọng khắp không gian.