Ninh Chi Nhu theo bản năng định nổi giận, nhưng nghĩ đến phòng của Long Dương Diệu ngay phía sau, đành phải cố nén bực tức.

cô ta dịu dàng nói: “Tôi không đói lắm, về phòng nghỉ ngơi trước đây.

Vừa vào phòng, Ninh Chi Nhu lập tức nằm vật ra giường.

Đáng chết thật, Ninh Thời Diên còn muốn cướp đi bao nhiêu thứ nữa thì mới hài lòng?

Tay run rẩy, Ninh Chi Nhu gọi điện cho Tạ Ngọc Phương, kể hết mọi chuyện vừa xảy ra.