Trên gương mặt Bạc Yến Lễ không hề có một gợn sóng cảm xúc, thậm chí đến ánh mắt cũng chẳng buồn liếc nhìn ai. Đang định bước vào hội trường thì trong một khoảnh khắc vô tình, khóe mắt anh bắt gặp một bóng hình quen thuộc, tim anh lập tức khựng lại một nhịp. Nhìn kỹ lại, quả nhiên là Ninh Thời Diên. Gương mặt vốn dĩ lạnh lùng ấy bỗng khẽ mỉm cười. Bạc Yến Lễ dừng bước, đổi hướng, đi thẳng về phía nơi Ninh Thời Diên đang đứng. Thấy Khởi Tư đi sát phía sau Ninh Thời Diên, sắc mặt Bạc Yến Lễ thoáng trầm xuống. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương