Nghe thấy câu đó, Ninh Chi Nhu như bị dội một gáo nước lạnh, tim lạnh đi nửa phần, nhưng vẫn cố gắng gượng cười, mặc kệ người ở đầu dây bên kia có nhìn thấy được hay không: “Tớ chỉ muốn nói, hay là vài hôm nữa chúng ta lại hẹn nhau đi chơi nhé.

“Nếu cậu rảnh, hay hôm nay mình gặp nhau luôn, cậu thấy sao?

Cô ta tự cho rằng mình và Thượng Quan Nhiễm dù sao cũng là bạn, nếu có thể lần nữa ly gián, nói rằng Ninh Thời Diên chỉ vì ghen tị với mình mà nói xấu, thì biết đâu còn có cơ hội xoay chuyển tình thế.

“Không cần đâu, dạo này tôi rất bận, thật sự không có thời gian rảnh để tán gẫu với cậu.

Giọng điệu của Thượng Quan Nhiễm tuy không cay nghiệt, nhưng không hiểu sao vào tai Ninh Chi Nhu lại thấy đầy mỉa mai.