cô bất lực thở dài một hơi, miệng tuy từ chối nhưng tay lại rất thành thật mở hộp cháo thịt bằm trứng bắc thảo ra, tự tay đút cho anh ăn.

“Giờ thì ăn được rồi chứ?

Cháo nóng bốc khói, Ninh Thời Diên kiên nhẫn thổi nguội, rồi từng muỗng từng muỗng đưa tới miệng Bạc Yến Lễ.

Được ăn cháo do chính tay Ninh Thời Diên đút, trong lòng Bạc Yến Lễ dâng lên một cảm giác thỏa mãn.

Tuy miệng đang ăn, nhưng ánh mắt anh không hề rời khỏi cô lấy một giây, cứ thế chăm chú nhìn cô.