Rõ ràng sớm đã biết trong lòng Hứa Thi Gia luôn lưu giữ hình bóng “ánh trăng sáng” khó quên ấy, tại sao bản thân lại vô thức mang chút tâm lý may mắn nhỉ? Từ khi nào mà cô lại có cảm giác vượt ranh giới với Hứa Thi Gia thế này? Lâm Thư không thể biết được. Trong công việc, cô luôn là người không ngừng nỗ lực, mang trong mình sự nhiệt huyết, như thể đã hoàn toàn cắt đứt với bản thân thời thiếu niên. Thế nhưng, trong tình cảm, cô vẫn là cô gái đeo cặp kính dày, mờ nhạt như hình nền màu xám. Một kẻ nhút nhát, tự ti, chậm chạp, luôn nhận ra cảm xúc của mình quá muộn màng. Cô từng ngây thơ nghĩ rằng bản thân còn đủ thời gian để từ từ trưởng thành. Nhưng giờ đây nhìn lại, có những điều khi kết thúc rồi thì đã là quá muộn. Lâm Thư cảm thấy bản thân dường như luôn không đúng thời điểm. Mối tình đầu thì ngây thơ thích Tào Lỗi, giờ lại giống như tự ăn cắp khi nảy sinh những suy nghĩ không đúng mực với cấp dưới của mình. Khó chịu, thất bại, lúng túng, cay đắng. May mà tất cả vẫn chưa bị nói ra miệng, thế nên những cảm xúc này, Lâm Thư có thể tự mình nghiền ngẫm và tiêu hóa. Cô vẫn còn giữ được đủ thể diện. Lâm Thư rửa mặt, nhìn khuôn mặt đã lấy lại vẻ bình tĩnh của mình trong gương, cuối cùng cũng cảm thấy yên lòng. Có tình cảm đơn phương với cấp dưới đương nhiên không phải là phạm pháp, nhưng nếu để cảm xúc này ảnh hưởng đến phán đoán chuyên môn của mình hoặc khiến cấp dưới cảm thấy bất tiện, thì đó lại là sự thiếu chuyên nghiệp. Hiện giờ, Hứa Thi Gia là một nhân viên đáng tin cậy trong đội ngũ của Lâm Thư, người mà cô đã tốn không ít công sức đào tạo để trở nên độc lập như bây giờ. Tình cảm là chuyện không thể cưỡng ép, nhưng nếu không thể làm người yêu, thì ít nhất quan hệ cấp trên cấp dưới cần được duy trì tốt đẹp. Lâm Thư không muốn để cảm xúc của mình bị người khác nhận ra, khiến đối phương cảm thấy khó xử mà cuối cùng chọn cách rời đi. Việc cô đào tạo Hứa Thi Gia không dễ dàng, cũng như việc giúp đội ngũ này phối hợp, hòa hợp và thấu hiểu lẫn nhau đã mất rất nhiều thời gian. Không đáng để “mất quân” như Hứa Thi Gia vào tay người khác, để thành quả của mình bị người khác cướp mất. Lời của Hứa Minh Mị không sai, vừa hay Hứa Thi Gia đang chuẩn bị cho đám cưới và chào đón một cuộc sống mới, sẽ rất bận rộn trong thời gian tới. Chi bằng giao thêm công việc cho Hứa Minh Mị, coi như tạm thời cho Hứa Thi Gia nghỉ ngơi. Nhân cơ hội này, cô cũng có thêm không gian và thời gian để sắp xếp lại cảm xúc của mình, đưa mối quan hệ với Hứa Thi Gia trở lại đúng vị trí ban đầu. Trên đường về nhà, Hứa Thi Gia vẫn luôn có cảm giác bàng hoàng. Cảm xúc của mình đối với Lâm Thư đã bị phát hiện rồi sao? Anh bắt đầu cảm thấy Hứa Minh Mị thực sự rất phù hợp làm luật sư, bởi bà có thể tìm ra sự thật từ những chi tiết nhỏ nhặt nhất. Vì sức khỏe yếu từ nhỏ, Hứa Thi Gia luôn nhận được sự quan tâm thái quá từ Hứa Minh Mị. Lúc nhỏ, điều này khiến anh cảm thấy phiền phức, nhưng lần này, Hứa Thi Gia lần đầu tiên cảm thấy biết ơn tình yêu vô bờ ấy. Chắc chắn chính nhờ tình yêu chăm chút này mà bà mới có thể nhận ra cảm xúc của anh từ sớm. Bây giờ đã biết mình thích Lâm Thư, nghĩ đến công việc sau này, anh đoán mẹ sẽ không làm “bóng đèn” gây cản trở nữa. Thậm chí, anh còn có thể nhờ Hứa Minh Mị hỗ trợ, tạo cơ hội để anh tấn công Lâm Thư. Có hậu thuẫn từ gia đình, quả thực như hổ thêm cánh. Ban đầu, Hứa Thi Gia không muốn nói với mẹ về mối tình đầu của mình là Lâm Thư, đơn giản là vì anh không tin tưởng bà. Anh luôn cảm thấy bà không đáng tin, sợ rằng nếu bà tham gia vào, không những không giúp được gì mà còn có thể gây hỏng chuyện, nên quyết định âm thầm hành động, đợi khi thành công rồi mới nói. Nhưng giờ đây, Hứa Thi Gia bắt đầu tự vấn, liệu việc anh giấu mẹ thích Lâm Thư ngay từ đầu có phải là một sai lầm. Có lẽ, anh nên đặt một chút niềm tin vào mẹ mình. Hứa Minh Mị không phải lúc nào cũng phá đám, đôi khi bà cũng rất đáng tin. Mang theo cảm giác hối lỗi và cảm động, Hứa Thi Gia bước vào nhà. Ngay lập tức, âm thanh của pháo giấy vang lên trong biệt thự. Tiếng pháo điện tử vui tươi nổ bên tai, Hứa Minh Mị mặc chiếc sườn xám đỏ không biết lấy từ đâu ra, tay nâng một chiếc bánh kem, phấn khởi chạy về phía Hứa Thi Gia. Cùng lúc đó, hai tấm băng rôn đỏ treo trên cột chịu lực trong sảnh biệt thự bỗng nhiên rơi xuống. Hứa Thi Gia theo phản xạ nhìn một cái, lập tức bị những dòng chữ trên băng rôn làm cho kinh ngạc. “Tiểu Bảo lên chức bố, vui sướng bay xa. Sinh con trai hay gái đều như nhau. Hứa Thi Gia vô thức đọc lên, kinh ngạc nhìn mẹ, không biết bà đang có âm mưu gì. Ngay lúc này, Hứa Minh Mị đã cầm chiếc bánh kem có dòng chữ “Sớm sinh quý tử”, bước đến trước mặt anh. Anh còn chưa kịp hỏi thì đã nghe bà nói với giọng đầy cảm xúc: “Tiểu Bảo! Trong ba tội bất hiếu, không có con là tội lớn nhất. Chúc mừng con đã vượt qua anh trai, trở thành đại hiếu tử của nhà chúng ta! Hứa Thi Gia còn chưa kịp phản ứng, lại nghe bà hào hứng nói tiếp: “Con trai của mẹ, chúc mừng con trở thành bố! Hả??? Hứa Thi Gia vừa sốc vừa bối rối, hoàn toàn bị tình huống mẹ mình sắp đặt làm cho đứng hình. “Sững sờ làm gì? Hứa Minh Mị trêu anh, “Mẹ biết hết rồi. Mẹ ủng hộ hai đứa. Thời buổi này rồi, con còn nghĩ mẹ sẽ không chấp nhận hai đứa à? Mau chóng tổ chức đám cưới đi, đó mới là chuyện cần làm! Mẹ đã bắt đầu xem khách sạn và dịch vụ cưới rồi. Tiểu Bảo cưới vợ hoành tráng, ít nhất cũng phải trăm bàn nhé? “Mẹ, con không… Hứa Thi Gia cố gắng giải thích, nhưng chưa kịp nói hết câu thì bị chuông cửa cắt ngang. Nghe thấy chuông cửa, Hứa Minh Mị không để Hứa Thi Gia có cơ hội mở miệng nữa. Bà vui vẻ, chạy nhanh ra cửa: “Mẹ đã mời mối tình đầu của con đến rồi. Chúng ta cứ thẳng thắn nói chuyện với nhau. Hứa Thi Gia chưa kịp hiểu vì sao mình lại thành bố, chỉ nghe mẹ nói đã mời Lâm Thư đến thì bỗng nhiên cảm thấy lo lắng. Những chuyện cần giải thích và hiểu lầm lập tức bị vứt ra sau đầu. Anh chỉ vội vàng ngăn cản: “Mẹ gọi cô ấy đến? Giờ đã tối rồi, gọi cô ấy đến nhà chúng ta để nói chuyện này? Con với cô ấy còn chưa có gì rõ ràng, con còn chưa tỏ tình. Mẹ gọi cô ấy đến như thế này, không hay lắm đâu… “Mẹ, mẹ đừng mở cửa, tìm cớ bảo người ta về đi… Tiếc là Hứa Minh Mị làm gì chịu nghe. Nghe thấy lời này, sắc mặt bà lập tức tỏ vẻ không vui, nói: “Tiểu Bảo, làm đàn ông không thể thế này được! Bảo sao người ta tìm đến mẹ bắt mẹ chịu trách nhiệm. Con đã có con rồi mà còn chưa chính thức tỏ tình? Đây là thái độ của con đối với mối tình đầu à? Hứa Thi Gia gần như sắp suy sụp: “Con có con từ bao giờ? “Con còn không biết sao? Hứa Minh Mị ngạc nhiên, nói: “Vậy đúng là phải để mẹ nói cho con biết rồi! Nói xong, bà không để ý đến sự ngăn cản của Hứa Thi Gia, chạy thẳng ra mở cửa, vừa mở vừa hồ hởi chào: “Đợi lâu rồi đúng không? Cuối cùng cũng đến rồi. Mau vào đi, Y Tình, Tiểu Bảo cũng ở đây, chúng ta cùng nhau nói chuyện nào. Hứa Thi Gia vốn chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào, nhưng… Y Tình? Anh ngơ ngác nhìn theo tiếng gọi của mẹ mình. Trước cửa không phải là Lâm Thư, mà là Lâm Y Tình. Sao chị ấy lại ở đây? Dù cảm thấy hết sức kỳ lạ, nhưng may mắn là người đến không phải Lâm Thư. Hứa Thi Gia cảm thấy tình hình đã bớt căng thẳng. Đang định quay ra trao đổi lại với mẹ, thì Hứa Minh Mị đã quay đầu nhìn anh, xúc động nói: “Tiểu Bảo, nếu con còn chưa biết, thì bây giờ mẹ sẽ nói cho con: Con sắp làm bố rồi! Hứa Minh Mị tuyên bố đầy hùng hồn: “Y Tình đã mang thai con của con! Hứa Thi Gia trừng mắt nhìn Lâm Y Tình. Lâm Y Tình cũng ngạc nhiên không kém, vẻ mặt đầy hoang mang: “Chị Minh Mị, chị đang nói gì vậy? Em vừa mới tái hôn gần đây, con đương nhiên là của chồng em! Đến lượt Hứa Minh Mị ngạc nhiên: “Hả? Bà lộ vẻ sững sờ, nhìn Hứa Thi Gia: “Tiểu Bảo, chẳng lẽ con phá hoại gia đình người ta, làm kẻ thứ ba? Dù là mối tình đầu đi chăng nữa, người ta cũng đã tái hôn và đang mang thai, con không thể làm chuyện vô đạo đức như vậy! Chuyện tình chị em mẹ có thể chấp nhận, nhưng mẹ không thể tha thứ cho con làm việc trái đạo đức thế này! Hứa Thi Gia: “… Đây là mẹ ruột thật sao? Hứa Thi Gia không biết trong mắt mẹ mình, tiêu chuẩn đạo đức của anh thấp kém đến mức nào. Đáng lẽ anh phải nhận ra rằng Hứa Minh Mị vốn chẳng đáng tin bao giờ. Anh không nên đặt kỳ vọng và cảm động không thực tế vào bà. Còn bảo là “quan sát tinh tường từ chi tiết nhỏ mà nhận ra mối tình đầu của anh nữa chứ? Kết quả là tinh tường đến mức nhầm Lâm Y Tình thành mối tình đầu của anh. May mà nhờ vài lời của Lâm Y Tình, cuối cùng cũng trả lại trong sạch cho Hứa Thi Gia— “Chị Minh Mị, chị đùa gì thế? Thi Gia chỉ là đàn em cấp ba của em, bình thường bọn em có qua lại gì đâu. Lâm Y Tình nói rồi đặt tay lên bụng, vẻ mặt hạnh phúc: “Có lẽ do dạo gần đây em không liên lạc nên chị không biết tình hình của em. Sau khi ly hôn, em không qua lại với mọi người, không phải vì có ý gì với mọi người, chỉ là em cảm thấy mọi người đều sống hôn nhân hạnh phúc, còn em thì bị phản bội, bị ly hôn, thật sự không còn mặt mũi. “Lần này em tìm chị, nói là có con, muốn chị chịu trách nhiệm là vì em thấy chị đăng lên mạng xã hội rằng chị đã gia nhập Văn phòng Luật Thiên Hạo, sẵn sàng nhận mọi vụ kiện. Em không quen biết nhiều luật sư, lần trước khi ly hôn, em đã chịu thiệt vì thuê phải một luật sư dở. Luật sư đó chỉ giỏi tiếp thị, năng lực lại kém, bằng chứng chồng cũ ngoại tình rõ rành rành mà vẫn không thể thu thập đủ. Nếu không phải chồng cũ em còn chút lương tâm, thì trong phân chia tài sản em đã thiệt thòi lớn. Vì gặp phải luật sư kém năng lực trong cuộc hôn nhân đầu tiên, lần này, thái độ của Lâm Y Tình rất rõ ràng: “Lần này, em muốn tìm một luật sư quen biết và đáng tin cậy. Vốn đang lo không tìm được ai, không ngờ thấy chị làm luật sư. Đây là vụ kiện tự động tìm đến! Hứa Minh Mị quả nhiên cười tươi như hoa, niềm vui này còn hơn cả lúc bà nghĩ Hứa Thi Gia sắp có con. Hứa Thi Gia nghĩ Món hời đã đưa tới tận miệng, Hứa Thi Gia làm sao chịu để tuột mất. Anh biết rằng nếu xử lý được vụ này, chắc chắn Lâm Thư sẽ phải nhìn anh bằng con mắt khác. Hơn nữa, bất kể thế nào, không thể để mẹ mình và Lâm Thư làm việc riêng với nhau. Vụ này anh phải tham gia, để tránh Hứa Minh Mị gây thêm chuyện trong quá trình làm việc cùng Lâm Thư. Với năng lực của mẹ anh, sớm muộn gì bà cũng bị Lâm Thư biến thành một “đồng đội kéo chân. Anh lập tức ho khan một tiếng, nói: “đàn chị, không chỉ mẹ em là luật sư, em cũng vậy. So với mẹ, em đã làm việc ở văn phòng luật nhiều năm, xử lý rất nhiều vụ án, kinh nghiệm phong phú hơn. Thực ra mẹ em vẫn đang trong giai đoạn thực tập, cần thêm một năm nữa mới có thể chính thức nhận chứng chỉ hành nghề. Hứa Minh Mị: “… Lâm Y Tình nghe vậy, quả nhiên rất vui mừng: “Thế thì tuyệt quá! Mẹ con cùng chiến đấu! Có hai người giúp em, em yên tâm rồi! Dù đã lâu không gặp, nhưng nhờ mối quan hệ trước kia, Lâm Y Tình nhanh chóng lấy lại sự thân thiết với Hứa Minh Mị. “Khi còn trẻ thì còn chịu đựng được, nhưng lớn tuổi rồi, vẫn thấy cô đơn. Thế nên vài tháng trước, em tham gia một nền tảng hẹn hò, đóng phí thành viên khá cao, họ sẽ giới thiệu những người phù hợp. Ban đầu không hy vọng gì, gặp ba người rồi mà đều không ổn. Cuối cùng nghĩ đã mất tiền thì thử xem sao, không ngờ gặp được anh Nam… Lâm Y Tình là người tính cách thẳng thắn, không giấu diếm gì về hoàn cảnh hiện tại của mình. “Anh Nam lớn hơn em mười tuổi, cũng từng trải qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ vì vợ ngoại tình, hai người không có con chung. Vì vậy bọn em có nhiều chủ đề chung, rất hiểu và đồng cảm với nhau. Anh ấy tuy lớn tuổi nhưng rất chiều chuộng em, gia đình cũng tốt. Mỗi ngày bọn em đều có vô số chuyện để nói, thật lòng mà nói, đến cả chồng cũ em cũng chưa từng khiến em có cảm giác yêu đương mãnh liệt như thế. Nói đến đây, mặt cô hơi đỏ: “Bọn em lớn tuổi cả rồi, nên cũng không quanh co làm gì. Hẹn hò một tháng, anh ấy đề nghị sống chung, em đồng ý vì xác định tiến tới hôn nhân, thử sống chung cũng là bình thường. “Không ngờ sau một tháng sống chung, đã có em bé. Lâm Y Tình hạnh phúc nói: “Từ khi biết em có thai, anh ấy không những không sợ trách nhiệm mà còn muốn nhanh chóng đăng ký kết hôn. Các chị không thấy dáng vẻ anh ấy mừng rỡ khi biết em có thai đâu, cứ như trẻ con vậy. Anh ấy thật lòng rất yêu thương đứa bé.