Đúng vậy, Tiểu Bảo đang trong giai đoạn yêu đương mặn nồng, làm sao bà so sánh được.

Nhưng nghĩ kỹ lại, cảm giác đôi khi bị con trai vượt mặt trước đây bỗng chốc tan biến. Hứa Minh Mị bỗng bật ra một câu:

“Mẹ nói rồi, bảo sao Lâm Thư luôn ưu ái con hơn, dẫn con đi gặp khách hàng nhiều hơn. Trước đây mẹ cứ nghĩ có lẽ con giỏi hơn, còn mẹ làm chưa đủ tốt. Nhưng giờ nghĩ lại, con vì muốn lấy lòng sếp mà không ngại bán rẻ bản thân! Mẹ có dốc lòng phục vụ Lâm Thư thế nào cũng không thể phục vụ đến tận… trên giường được. Quan hệ của con với cô ấy ngoài công việc ra còn có thứ khác, mẹ sao có thể so bì với con được!

“… Hứa Thi Gia nhìn mẹ, biểu cảm như không thể hiểu nổi:

“Mẹ à, mẹ bị tư duy làm công ăn lương nhập tâm đến độ nào rồi vậy? Sao cái gì mẹ cũng liên tưởng đến công việc thế? Con đâu cần phải hy sinh để lấy lòng sếp chứ?