Giọng Đường Tiếu đầy vẻ khó nói: “Nói mới thấy lạ, lúc nãy em còn nhìn thấy anh ta ở con đường nhỏ gần nhà hàng. Anh biết anh ta đang làm gì không? Anh ta đang mở một hộp bao cao su, xé hộp rồi vứt đi, nhét toàn bộ gói nhỏ vào túi, vừa xé vừa ngâm nga hát nữa.” “Con đường đó bình thường không ai đi, chắc anh ta không biết em nhìn thấy. Em không muốn gặp anh ta trong hoàn cảnh ngượng ngùng đó, nên lập tức quay đi. Nhưng không ngờ, ở con đường khác gần nhà hàng, em lại gặp anh ta. Không biết anh ta có thấy em không, nhưng dù sao em cũng giả vờ như không nhìn thấy gì.” Giọng điệu của Đường Tiếu đầy vẻ chán nản: “Bây giờ mới mấy giờ chứ? Cơm còn chưa ăn, anh ta đã bắt đầu chuẩn bị cho 'hoạt động đêm' rồi! Đúng là chẳng đứng đắn chút nào.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương