Vẻ mặt bình tĩnh lúc đầu của huấn luyện viên Chu hiện tại đã trở nên mất bình tĩnh, ông là người đầu tiên chạy về phía mấy người Vân Tiên.Thấy Lâm Thục Nhã đang bị ngất, huấn luyện viên Chu giơ tay đỡ trán.Đám sinh viên xung quanh đều kinh ngạc đến không ngậm nổi miệng.Hàn Minh lùi về sau hai bước, sau đó sợ tới mức khóc ầm lên tại chỗ: “Thục, Thục Nhã? Không không, không phải là Thục Nhã đã... Đó là ma à? A! Maaaaaaa!”Hàn Minh bị dọa đến mức lùi lại hai bước, thậm chí còn không có hơi để gọi người. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương