Sắc mặt của Hứa Úy và Ngô Bộ Khuê lập tức trầm xuống. Nhất là Hứa Úy, âm lượng hét lên chất vấn Vân Tiên khi nãy của cô ả là vang nhất. Đặc biệt là khi Vân Tiên nói với cô ả: “Cô muốn đi thì tùy cô!” Hứa Úy đã nhấc chân, định thật sự đi về phía trước. Khi đó cô ả còn đang nghĩ “nơi này nhìn bằng phẳng như vậy, sao có thể là đầm lầy được chứ?”Vân Tiên định lừa gạt ai đây? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương