Lúc này, Tần Y Nhu bỗng cứ lải nhải mãi, nhưng cũng không thể trách bà được!

Dù là ai đi chăng nữa, khi thấy cô con gái nhỏ bé của mình sắp phải đi học cấp ba xa nhà, còn một thân một mình đến thành phố khác thì ai cũng sẽ như vậy thôi.

Trong mắt Tần Y Nhu, dù trước đây Vân Tiên có phi thường đến mức nào thì trong lòng bà, cô cũng chỉ là cô gái, là một nữ sinh rất bình thường.

Tuy Vân Tiên cũng không muốn nghe Tần Y Nhu lải nhải, nhưng trong tim cô lúc này đây lại cảm thấy vô cùng ấm áp.

Ở kiếp trước, có thể nhận được tình yêu thương của mẹ là một điều xa xỉ đối với cô, bởi vì cô đã không còn mẹ.