Trên đường từ biên giới tiến về kinh đô, đoàn người gặp phải mưa lớn kéo dài suốt nhiều ngày, khiến tất cả bị kẹt lại trong dịch trạm.

Phía sau một cánh cửa, là một người — như dã thú bị nhốt trong lồng, chỉ biết đi đi lại lại trong cô quạnh, chẳng thể bước ra ngoài.

Trong phòng, Bạch Vân Gian đứng trước cửa sổ, lặng lẽ nhìn trận mưa như trút nước bên ngoài.

Giáp Hành lo lắng nói:“Chủ tử, thuộc hạ vừa nhận được tin, năm nay nhiều nơi trong Đại Yến gặp mưa lớn kéo dài, nước ngập không dứt, bách tính ly tán, sống trong cảnh khốn cùng. Còn vùng Bắc địa giáp ranh các tiểu quốc, bị dị tộc hung hãn đánh lén, thành trì sắp không giữ nổi nữa rồi.

Bạch Vân Gian đưa tay ra ngoài cửa sổ, đón lấy giọt mưa rơi từ trời xuống.