Nói về khả năng co giãn của thân thể con người… đúng là vô cùng phi thường. Trong xe ngựa, kể từ khi Hồ Vu Thái leo lên, đã chen chúc đến mức không còn chỗ thở. Vậy mà Thích Bất Nhiên cũng ráng góp vui. Hắn lại một lần nữa lấy hết can đảm, lần đến trước cửa phủ Sở, vừa thấy Phong Cương và những người khác, lập tức ba bước gộp thành một lao vút tới, hỏi:“Tỷ tỷ ở trong xe à? Phong Cương gật đầu. Thích Bất Nhiên như một con chuột mập mạp, “chít một tiếng đã chui tọt vào xe. Còn chưa nhìn rõ người bên trong, đã bị Hồ Vu Thái đá văng ra ngoài! Nhưng hắn chẳng nói chẳng rằng, lập tức nhào vào lại lần nữa! Xe ngựa lắc lư mấy cái, cuối cùng cũng trở lại trạng thái “ổn định. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương