Hoàng thượng vừa nghe thấy giọng của Đào công công, lập tức mở mắt ra, gọi lớn:“Nhiễm Chi!

Đào công công đã trở về, vẫn là y phục huyền sắc, đeo mặt nạ ngọc ấm như cũ. Nhưng lần này, làn da lộ ra ngoài lại mịn màng như sứ, tựa như cánh hoa hải đường, chỉ cần chạm nhẹ chắc chắn sẽ ứa ra hương thơm ngọt lành. Cái gọi là “nước da như đào chín chính là như vậy.

Hoàng thượng hơi sững người, đưa tay định chạm vào cằm của Đào công công.

Đào công công lập tức giơ bát thuốc lên, chặn tay hoàng thượng lại.

Hoàng thượng nổi trận lôi đình, vung tay hất văng bát thuốc, gào lên:“Ngươi đi đâu?! Vì sao lâu như vậy còn chưa về?! Chắc chắn là lén lút gặp ai rồi! Việc trẫm giao cho ngươi có làm xong không?! Sao trẫm nghe nói, Sở Nguyệt Ly đã vào cung quấy rối?! Ngươi đúng là… càng ngày càng vô dụng, càng không thể buông lỏng được nữa!