Nhìn thấy Sở Nguyệt Ly ôm lấy Lam Lận, Cố Cửu Tiêu lập tức nổi cơn ghen. May thay, Sở Nguyệt Ly vừa xoay người liền ôm lấy hắn luôn. Cố Cửu Tiêu tức thì có cảm giác như chân giẫm lên bông, cả người như diều gặp gió, suýt nữa bay thẳng lên trời.Dù hắn biết rõ nàng làm vậy là để cảm ơn vì mọi chuyện hắn đã làm, nhưng mà… đây là ôm thật đấy nha! Phong Cương thấy ai cũng có phần, sốt ruột quá liền quát lớn:“Gâu! Sở Nguyệt Ly vừa buông Cố Cửu Tiêu ra đã quay sang nhìn Phong Cương, không nhịn được bật cười. Phong Cương lập tức ôm chầm lấy nàng, còn bế bổng nàng lên không trung. Sở Nguyệt Ly cười rạng rỡ, trong lòng tràn đầy vui sướng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương